Lời Phật dạy về thị phi – đọc mà ngẫm
Lời Phật dạy về thị phi, Đức Phật nói: “Mắt vướng bụi trần thì tam giới cũng chật, tâm không vướng bận thì một chiếc giường cũng rộng thênh thang”.
Chỉ cần tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến thì vinh nhục, thị phi, được mất nhất thời đều không thể ảnh hưởng đến chúng ta. Và thế giới trong tim ta sẽ rộng lớn vô hạn dẫu không gian bên ngoài có nhỏ bé, chật hẹp.

Trên đời luôn có người giàu người nghèo, có những tủi nhục, bất công là không thể tránh khỏi. Nếu chúng ta có thể đủ hồ đồ, khoan dung, vô tư thì mọi chuyện to tát đều sẽ trở nên nhỏ bé.
Đừng bao giờ mở miệng chê bai hay nói xấu bất kì ai, kể cả trước mặt hay sau lưng. Vì đây là cái nhân đưa con đến khổ đau và thị phi sau này.
Đức Phật đã dạy: “Người nào mà suốt ngày chỉ chú ý đến khuyết điểm của người khác thì bản thân người đó tràn đầy khuyết điểm, bởi vì người ấy không có thời gian để nhìn lại mình, để thấy được những sai sót, khuyết điểm của bản thân mà đã lãng phí thời gian vào sự chê bai và chỉ trích người khác”.
Nếu suốt ngày chúng ta cứ mãi chú ý đến những hành vi của người khác, và chỉ thấy toàn khuyết điểm của người khác, chúng ta sẽ được lợi gì? Phải chăng, cái mà chúng ta được đó chính là đem những phiền não, rác rưởi của người khác về làm tài sản của mình. Như thế, chính chúng ta tự làm ô uế nội tâm trong sạch của chúng ta. Nội tâm chúng ta vốn thanh tịnh, bản thân ta vốn có thể an nhiên tự tại, nhưng chính vì chúng ta đã ngu muội chú ý đến thị phi của người mà tự mình chuốc khổ cho mình, thật là đáng trách!
Kệ họ, cứ để họ chửi, cứ để họ phán xét, cứ cho họ chỉ trích chán chê đi, nhói một tí, thương tổn một tí có chết được đâu. Thời gian để đấy sống cho bản thân đã, hơi đâu đi làm tròn nghĩa vụ với tất cả mọi người!
Tâm chúng ta cũng như mặt hồ, như mảnh đất.
Tâm chất chứa đầy giận hờn, ganh ghét, đố kỵ, hận thù, tham lam, sân giận, si mê….vv thì chắc chắn cuộc đời chỉ toàn nước mắt và đau thương.
Tâm sâu lắng, rộng mở, đầy trí tuệ, từ, bi, hỷ, xả thì có bị ném vào đôi ba hòn đá thị phi cũng chẳng để lại gợn sóng.
Tâm được vun vén, chăm sóc, được tu tập thì chẳng thể cằn cỗi vì vô cảm, tâm được gieo những hạt giống thiện căn, thiện lành thì sẽ trở thành một khu vườn hạnh phúc.
Có những chuyện đúng sai không còn quan trọng nữa, không cần giải thích, ai hiểu được thì hiểu, không phân trần bởi đâu phải bao giờ sự thật cũng thắng.
Người ta thương thì cảm ơn, ghét đành chịu. Bởi mỗi người một tính nết, người tốt làm việc tốt mà không cần kể lễ mới hay, kẻ xấu hành động thiện lương chỉ trong thầm lặng, trăm lần nể phục.
Cuộc sống này trắng đen lẫn lộn, có những chuyện mắt thấy tai nghe nhưng chưa hẳn là sự thật, một đoá sen sống giữa bùn lầy mà vẫn ngát thơm đấy thôi. Không ai là tốt hoàn toàn, chẳng ai xấu tuyệt đối.
Có những chuyện thật không đáng, chẳng một ai hay mà bạn làm cả thiên hạ điều biết. Càng cố chứng minh mình là người tốt thì vô tình đẩy người khác làm kẻ xấu.
Vết nứt dù có chắp vá đến đâu cũng để lại vết hằn, vết thương dẫu có lành nhưng vẫn còn sẹo. Vậy nên cố gắng bình tâm suy nghĩ cho thấu đáo trước những câu chuyện cuộc đờ